“Người kể chuyện cuối cùng” – Khi ký ức của quá khứ trở thành ngọn đuốc dẫn lối cho tương lai
Donna Barba Higuera - người đã tạo nên một tác phẩm để đời khoa học viễn tưởng đầy chất thơ mang tên "Người kể chuyện cuối cùng", nơi câu chuyện không chỉ là hành trình của nhân vật Petra Peña mà còn là lời nhắc nhở mạnh mẽ về giá trị của ký ức và di sản văn hóa.
Câu chuyện mở đầu trên một Trái Đất đang đứng trước bờ vực diệt vong bởi sự va chạm của một sao chổi khổng lồ. Để cứu lấy nhân loại, một nhóm người được chọn tham gia vào sứ mệnh đặc biệt: rời bỏ Trái Đất và du hành qua không gian, hướng tới một hành tinh mới mang tên Sagan để xây dựng lại cuộc sống. Petra Peña, cũng nằm trong số những người được chọn. cũng nằm trong số những người được chọn, là cô bé 12 tuổi yêu thích và lắng nghe những câu chuyện, những bài học từ bà nội. Trước khi bắt đầu chuyến hành trình, Petra được đưa vào trạng thái ngủ đông cùng gia đình, với niềm hy vọng rằng khi thức dậy, họ sẽ được nhìn thấy một khởi đầu mới.
Thế nhưng, mọi thứ không diễn ra như kế hoạch. Khi Petra tỉnh dậy, cô phát hiện ra rằng Collective – một tổ chức kiểm soát con tàu – đã thực hiện một kế hoạch tàn nhẫn: họ xóa bỏ ký ức của tất cả hành khách để xây dựng một xã hội hoàn toàn mới, nơi không còn tồn tại sự đa dạng hay khác biệt. Nhưng kỳ diệu thay, ký ức của Petra vẫn còn nguyên vẹn. Với trí nhớ là tài sản quý giá nhất còn lại, cô quyết tâm giữ gìn những câu chuyện, truyền thống và di sản văn hóa của Trái Đất – thứ mà Collective đang cố gắng xóa sạch. Cô trở thành “người kể chuyện cuối cùng” – người mang trên vai trọng trách lưu giữ quá khứ để bảo vệ tương lai đúng như lời cô đã từng nói với nội: “Con sẽ trở thành người giống nội. Một người kể chuyện”.
Cuốn sách đã đặt ra câu hỏi: "Điều gì sẽ xảy ra nếu tất cả ký ức và sự khác biệt bị xóa sạch?" . Khi gấp lại trang cuối cùng. “Người kể chuyện cuối cùng” đã để lại cho độc giả những suy ngẫm quý giá. Trước hết, cuốn sách dạy chúng ta trân trọng những câu chuyện – không chỉ là những câu chuyện cổ tích, mà còn là những mẩu ký ức, truyền thống và di sản mà thế hệ trước để lại. Trong một thế giới mà sự hiện đại và công nghệ đôi khi sẽ khiến chúng ta rời xa nguồn cội, cuốn sách cũng như một lời nhắc nhở rằng di sản văn hóa là điều không thể thay thế.
Bên cạnh câu chuyện về ký ức và văn hóa, “Người kể chuyện cuối cùng” cũng nhấn mạnh sâu sắc đến tình cảm gia đình – yếu tố trở thành trung tâm trong hành trình của Petra. Ngay từ những trang tiểu thuyết đầu tiên, tình yêu và sự gắn bó của Petra với gia đình được khắc họa rõ nét. Những câu chuyện dân gian mà bà nội kể chính là mạch nguồn nuôi dưỡng tâm hồn Petra, giúp cô hiểu được giá trị của truyền thống và ký ức.
Trong suốt hành trình, Petra không chỉ mang theo câu chuyện của Trái Đất mà còn giữ lại những kỷ niệm về cha mẹ, anh trai – những người đã dạy cô cách yêu thương, hy sinh và kiên cường. Đối với mình, “Người kể chuyện cuối cùng” là lời nhắc nhở rằng gia đình – dù hiện diện bên ta hay chỉ còn trong ký ức – vẫn luôn là nguồn cội để ta bám víu và bước tiếp. Đó là sức mạnh nuôi dưỡng ta, là ngọn đuốc dẫn lối trong bóng tối, giống như cách Petra đã làm để giữ lửa ký ức của cả nhân loại.
Lâm Khuê