cart.general.title

Nhà văn Nguyễn Xuân Thủy: Cuộc sống còn nhiều cánh cửa chờ mình hé mở

Trung tá, nhà văn Nguyễn Xuân Thủy hiện công tác tại Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Sau truyện dài dành cho thiếu nhi Đại náo nhà ông ngoại do Nhà xuất bản (NXB) Kim Đồng ấn hành cách đây không lâu, anh vừa ra mắt thêm tập bút ký "Những vì sao biên giới" (NXB Quân đội nhân dân). Với 6 bài bút ký, nhà văn Nguyễn Xuân Thủy đã phần nào khắc họa chân dung của những người lính biên phòng trong cuộc sống thời bình.

* PHÓNG VIÊN: Là tác giả của nhiều tập bút ký, sở hữu nhiều giải thưởng cao ở thể loại này, với Những vì sao biên giới, ngoài việc trở lại với thể loại sở trường thì còn thêm ý nghĩa nào nữa không, thưa anh?

* Nhà văn NGUYỄN XUÂN THỦY: Có. Đó là việc qua những chuyến đi đến các vùng biên giới, cảm xúc nghề nghiệp ít nhiều bị ngủ quên nay được đánh thức, để tôi thấy rằng cuộc sống còn nhiều cánh cửa chờ mình hé mở. Tôi còn nhớ một lần đến Đồn Biên phòng Tam Thanh (tỉnh Quảng Nam), khi đó trời đã trưa, anh em đề nghị nghỉ ngơi lại rồi mai đi tiếp, nhưng tôi đã khẩn khoản đề nghị được đến những nơi gian khó nhất, sâu xa nhất là chốt 347.

Chúng tôi vượt bao đường đất xa xôi, chỉ có tiếng chim rừng trên đường tuần tra, lặng lẽ và hoang vắng, chỉ tiếc là lên đến chốt thì anh em đi tuần biên vắng hết. Đêm ấy tôi đã ngủ lại trên chốt mà không gặp được nhân vật của mình.

Lúc ấy tôi thấy hụt hẫng ghê gớm và một cảm giác bất lực xâm chiếm. Cũng như hình ảnh người lính thời bình, luôn có những góc khuất và không dễ để phác thảo bức chân dung về họ. Chuyến đi biên giới đó đã cho tôi nhiều tư liệu quý, khá dồi dào cho loạt bút ký, phỏng vấn, ghi chép hàng chục bài trên các ấn phẩm chuyên về văn học.

Nhà văn Nguyễn Xuân Thủy (giữa) với người dân và các em nhỏ tại bản Sài Khao (xã Mường Lý, huyện Mường Lát, tỉnh Thanh Hóa)

* PHÓNG VIÊN: Là tác giả của nhiều tập bút ký, sở hữu nhiều giải thưởng cao ở thể loại này, với Những vì sao biên giới, ngoài việc trở lại với thể loại sở trường thì còn thêm ý nghĩa nào nữa không, thưa anh?

* Nhà văn NGUYỄN XUÂN THỦY: Có. Đó là việc qua những chuyến đi đến các vùng biên giới, cảm xúc nghề nghiệp ít nhiều bị ngủ quên nay được đánh thức, để tôi thấy rằng cuộc sống còn nhiều cánh cửa chờ mình hé mở. Tôi còn nhớ một lần đến Đồn Biên phòng Tam Thanh (tỉnh Quảng Nam), khi đó trời đã trưa, anh em đề nghị nghỉ ngơi lại rồi mai đi tiếp, nhưng tôi đã khẩn khoản đề nghị được đến những nơi gian khó nhất, sâu xa nhất là chốt 347.

Chúng tôi vượt bao đường đất xa xôi, chỉ có tiếng chim rừng trên đường tuần tra, lặng lẽ và hoang vắng, chỉ tiếc là lên đến chốt thì anh em đi tuần biên vắng hết. Đêm ấy tôi đã ngủ lại trên chốt mà không gặp được nhân vật của mình.

Lúc ấy tôi thấy hụt hẫng ghê gớm và một cảm giác bất lực xâm chiếm. Cũng như hình ảnh người lính thời bình, luôn có những góc khuất và không dễ để phác thảo bức chân dung về họ. Chuyến đi biên giới đó đã cho tôi nhiều tư liệu quý, khá dồi dào cho loạt bút ký, phỏng vấn, ghi chép hàng chục bài trên các ấn phẩm chuyên về văn học.

Nguồn: sggp.org.vn